Menu

Đến sau phải lau nước mắt – Khánh Đơn

Tone

Đánh giá

 

Em biết [G]  rằng hai chúng [D]  ta chỉ đến như [Em]  vậy 

Định mệnh [C]  kia đã cho [D]  anh với em gặp [G]  nhau

Nhưng số [Em]  phận không cho [D]  ta yêu thương ngọt [C]  ngào

Em đến [Am]  sau nên ngậm ngùi đành lau nước [D]  mắt.


Anh đến [G]  rồi anh bước [D]  đi giống như câu [Em]  chuyện

Chẳng thể [C]  thiếu trong cuốn [D]  sách của cuộc đời [G]  em 

Em khẽ [Em]  cười ghi tên [D]  anh trong tim của [C]  mình 

Ta yêu [Am]  nhau nhưng sinh ra không dành cho [G]  nhau.


ĐK:

Từng thầm vui khi mà [G]  em tưởng em đã tìm thấy

Người mà bấy lâu nay [Em]  em vẫn luôn trông mong bao [Bm]  ngày

Từ lần trước em chia [C]  tay em đã không yêu một [Bm]  ai

Đâu [C]  hay gặp anh [Am]  lại thêm đắng [D]  cay.


Đành lòng buông tay để [G]  anh trở về bên người ấy 

Và rồi hãy xem như [Em]  anh với em chưa yêu bao [Bm]  giờ 

Một lần nữa em bơ [C]  vơ và từ đây em sẽ [Em]  nhớ

Một [C]  người đã bước [D]  qua đời [G]  em.