Menu

Chờ bám víu hư không – Ngọc Sơn – Quỳnh Trang

Tone

Đánh giá

 

 

 

Capo:2

1. Ngậm ngùi trong thương [Am]  đau nuốt đắng làm [C]  vui

Cuộc đời như ảo [F]  mộng lộng lẫy [G]  trong tịch liêu [C]  thôi

Giam lỏng câu ân [Am]  tình lòng trông ngóng sớm [C]  trưa

Đêm nằm ta trăn [F]  trở nỗi cô [E7]  liêu sầu đoạn [Am]  trường

 

Ai biết ai buồn [Am]  trông lối về khuya một [C]  bóng

Đau đáu vỡ tim [Em]  can duyên kiếp đầy với oán [Dm]  than

Buồn ơi là [Am]  buồn ôm mãi khối tình [C]  không

Người xa xôi cách [D]  biệt đêm [E7]  về sầu thương [Am]  mong.

 

ĐK:

[Am]  Dấu chân sầu lẻ [F]  loi

Bơ [E7]  vơ qua phố [Am]  buồn lòng ngơ ngác tìm [C]  nhau

[Dm]  Ôi sầu ta đã [Am]  già

Ta khóc kiếp gian [C]  nan lòng như suối cạn bao [Am]  mùa

[C]  Sông hỡi đò ngang lặng [F]  không bóng [Am]  người

Từng [F]  đêm ta ngóng chim lạc bay [Dm]  về

[Am]  Đời chao ngả [C]  nghiêng đường [D]  hai lối tuyệt [Am]  vọng

Người [F]  xưa vẫn lưu [E7]  đày biệt [Am]  tăm.

 

2. Mình trả nhau trăng [Am]  sao chôn giấu niềm [C]  đau

Mặc lòng như suối [F]  cạn đau đáu [G]  u hoài duyên [C]  xưa

Ta lỡ duyên một [Am]  đời chờ bám víu hư [C]  không

Phương này ôm hiu [F]  hắt nỗi chơ [E7]  vơ lạc cuối [Am]  ngàn.

 

Theo bể dâu lạc [Am]  trôi phía quạnh hiu sầu [C]  đắng

Trăng khuất mất đêm [Em]  đen như tấc lòng ta giá [Dm]  băng

Dài thêm hạn [Am]  kỳ thương nhớ mãi đậm [C]  sâu

Dạ đê mê cũng [Em]  buồn đêm [E7]  tàn mình đơn [Am]  côi.