Menu

Bến vắng – Nguyễn Nhất Huy

Tone

Đánh giá

 

1. Chiều gió [G]  mưa anh đã ra đi thật [C]  rồi

Tình thiết [G]  tha giây phút tan như bèo [B7]  mây

Con tim dại [Am]  khờ tiếc nhớ dĩ vãng

Đôi chân lạc [G]  loài bước đến bến vắng

Cuộc đời bao [D]  la qua bao ngày tháng

Con tim nhỏ [C]  bé khát khao chờ [B7]  mong.


2. Người đã [G]  đi, quên hết yêu thương một [C]  thời

Lệ ướt [G]  mi, chua xót cơn đau tình [B7]  si

Anh mang về [Am]  người ánh nắng ấm áp

Quanh em còn [G]  lại bóng tối dĩ vãng

Cuộc tình đơn [D]  sơ qua bao ngày tháng mưa bên đời [C]  vắng

Xót xa đời [Em]  em.


ĐK:

[Em]  Bến xưa giờ lạnh lùng tình yêu [C]  kia như cơn gió [D]  qua

[Bm]  Vắng xa một cuộc [G]  tình, bàn chân [B7]  em cô đơn dưới [Em]  mưa

[G]  Tìm về đâu cho quên yêu [Em]  thương một thời

[B7]  Chỉ còn trong [Em]  mơ cô đơn [Am]  lá rơi

[G]  Một lần lời yêu em buông [C]  lơi

Rồi tan [D]  thành niềm đau mãi [B7]  mãi

[Em]  Bến xưa còn đợi chờ bàn chân [C]  anh nay không ghé [D]  qua

[Bm]  Vắng anh đời lạnh [G]  lùng niềm đau [B7]  em không ai sớt [Em]  chia.